Câu hỏi:
Anh H.M.T ở Hà Nội có gửi câu hỏi đến Công ty luật như sau:
Tôi là nguyên đơn trong một vụ án đơn phương ly hôn. Tháng 1 năm 2020, TAND huyện Ba Vì đã có bản án sơ thẩm chấp nhận yêu cầu của tôi. Tuy nhiên, trong bản án thì Hội đồng xét xử có nhầm lẫn khi căn cứ vào Luật Hôn nhân và gia đình năm 2000 đã hết hiệu lực thi hành:
“…Vì các lẽ trên,
QUYẾT ĐỊNH
– Áp dụng các điều 85, 91 của Luật hôn nhân gia đình năm 2000;
– Căn cứ Nghị quyết số 326/2016/UBTVQH14 ngày 30/12/2016 của Ủy ban thường vụ Quốc hội quy định về mức thu, miễn, giảm, thu, nộp, quản lý và sử dụng án phí và lệ phí Tòa án;
Tuyên xử:
- Về quan hệ hôn nhân: Cho ly hôn giữa bà Nguyễn Trần Hoài T và ông Hoàng Mạnh T…”
Tôi xin hỏi, sự nhầm lẫn này có thể làm căn cứ kháng nghị giám đốc thẩm không?
Cảm ơn bạn đã tin tưởng và gửi câu hỏi đến Luật Hiệp Thành, câu hỏi của bạn được chuyên gia nghiên cứu và tư vấn như sau:
- I. Cơ sở pháp lý
– Bộ luật Tố tụng dân sự số 92/2015/QH13;
– Luật Hôn nhân và gia đình số 52/2014/QH13;
– Luật Hôn nhân và gia đình số 22/2000/QH10;
- Nội dung
Sự nhầm lẫn trên không là căn cứ để kháng nghị giám đốc thẩm.
- Căn cứ để kháng nghị giám đốc thẩm
Theo quy định tại khoản 1 Điều 326 Bộ luật Tố tụng dân sự thì căn cứ để kháng nghị giám đốc thẩm là:
“Điều 326. Căn cứ, điều kiện để kháng nghị theo thủ tục giám đốc thẩm
- Bản án, quyết định của Tòa án đã có hiệu lực pháp luật bị kháng nghị theo thủ tục giám đốc thẩm khi có một trong những căn cứ sau đây:
- a) Kết luận trong bản án, quyết định không phù hợp với những tình tiết khách quan của vụ án gây thiệt hại đến quyền, lợi ích hợp pháp của đương sự;
- b) Có vi phạm nghiêm trọng thủ tục tố tụng làm cho đương sự không thực hiện được quyền, nghĩa vụ tố tụng của mình, dẫn đến quyền, lợi ích hợp pháp của họ không được bảo vệ theo đúng quy định của pháp luật;
- c) Có sai lầm trong việc áp dụng pháp luật dẫn đến việc ra bản án, quyết định không đúng, gây thiệt hại đến quyền, lợi ích hợp pháp của đương sự, xâm phạm đến lợi ích công cộng, lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của người thứ ba…”
Như vậy, nhầm lẫn về căn cứ pháp lý không là căn cứ để kháng nghị giám đốc thẩm nếu nhầm lẫn đó không dẫn đến sai lầm trong việc áp dụng pháp luật gây thiệt hại đến quyền, lợi ích hợp pháp của đương sự, xâm phạm đến lợi ích công cộng, lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của người thứ ba.

- Nhầm lẫn trong trường hợp của anh
Theo căn cứ pháp lý tại Điều 85 và Điều 91 Luật Hôn nhân và gia đình năm 2000 mà bản án tuyên dựa vào:
“Điều 85. Quyền yêu cầu Toà án giải quyết việc ly hôn
- Vợ, chồng hoặc cả hai người có quyền yêu cầu Toà án giải quyết việc ly hôn.
- Trong trường hợp vợ có thai hoặc đang nuôi con dưới mười hai tháng tuổi thì chồng không có quyền yêu cầu xin ly hôn.”
“Điều 91. Ly hôn theo yêu cầu của một bên
Khi một bên vợ hoặc chồng yêu cầu ly hôn mà hoà giải tại Toà án không thành thì Toà án xem xét, giải quyết việc ly hôn.”
Vào năm 2020, khi bản án được tuyên thì Luật Hôn nhân và gia đình năm 2014 có hiệu lực thay thế cho Luật Hôn nhân và gia đình năm 2000. Điều 85 và Điều 91 Luật Hôn nhân và gia đình năm 2000 được thay thế tương đương bằng Điều 51 và Điều 56 Luật Hôn nhân và gia đình năm 2014:
“Điều 51. Quyền yêu cầu giải quyết ly hôn
- Vợ, chồng hoặc cả hai người có quyền yêu cầu Tòa án giải quyết ly hôn.
- Cha, mẹ, người thân thích khác có quyền yêu cầu Tòa án giải quyết ly hôn khi một bên vợ, chồng do bị bệnh tâm thần hoặc mắc bệnh khác mà không thể nhận thức, làm chủ được hành vi của mình, đồng thời là nạn nhân của bạo lực gia đình do chồng, vợ của họ gây ra làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến tính mạng, sức khỏe, tinh thần của họ.
- Chồng không có quyền yêu cầu ly hôn trong trường hợp vợ đang có thai, sinh con hoặc đang nuôi con dưới 12 tháng tuổi.”
“Điều 56. Ly hôn theo yêu cầu của một bên
- Khi vợ hoặc chồng yêu cầu ly hôn mà hòa giải tại Tòa án không thành thì Tòa án giải quyết cho ly hôn nếu có căn cứ về việc vợ, chồng có hành vi bạo lực gia đình hoặc vi phạm nghiêm trọng quyền, nghĩa vụ của vợ, chồng làm cho hôn nhân lâm vào tình trạng trầm trọng, đời sống chung không thể kéo dài, mục đích của hôn nhân không đạt được.
- Trong trường hợp vợ hoặc chồng của người bị Tòa án tuyên bố mất tích yêu cầu ly hôn thì Tòa án giải quyết cho ly hôn.
- Trong trường hợp có yêu cầu ly hôn theo quy định tại khoản 2 Điều 51 của Luật này thì Tòa án giải quyết cho ly hôn nếu có căn cứ về việc chồng, vợ có hành vi bạo lực gia đình làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến tính mạng, sức khỏe, tinh thần của người kia.”
Như vậy, sự nhầm lẫn do trích dẫn căn cứ này không dẫn đến sai lầm trong áp dụng pháp luật vì nội dung pháp luật của 2 luật điều chỉnh quan hệ là tương tự nhau. Điều 51 và 56 Luật Hôn nhân và gia đình năm 2014 là điều khoản tương tự Điều 85 và Điều 91 Luật Hôn nhân và gia đình năm 2000.
Vậy, Sự nhầm lẫn trên không là căn cứ để kháng nghị giám đốc thẩm. Do sự nhầm lẫn do trích dẫn căn cứ này không dẫn đến sai lầm trong áp dụng pháp luật vì nội dung pháp luật của 2 luật điều chỉnh quan hệ là tương tự nhau.
Trên đây là nội dung quy định về nhầm lẫn căn cứ pháp lý ở bản án có bị kháng nghị. Trường hợp cần tư vấn cụ thể, chi tiết cho từng trường hợp liên quan, Quý Khách hàng có thể liên hệ tới Công ty Luật Hiệp Thành để nhận được sự tư vấn tốt nhất.
Trân trọng!
Luật gia Đỗ Trần Khởi
Công ty Luật TNHH Hiệp Thành
0942141668
Email: luathiepthanh@gmail.com